Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015
Ngay từ giữa thế kỉ XVI, Giôn Halơ (John Haies) đã
khấc hoạ một bức tranh khá sinh động về hiện tượng này. Ông viết: “Lạy Chúa
tôi! những đất bị rào ấy sẽ là một tổn thất của chúng ta! Vì chúng mà chúng ta
phải trả tiền thuê nhà ở cho các nông trại của chúng ta nặng hơn bao giò hết,
và chúng ta sẽ không tìm thấy đất đai để cày bừa nữa.
Mọi cái đều bị chiếm làm đồng cở cho chăn nuôi cừu
và gia súc lớn: đến nỗi chỉ trong vòng bảy năm, trong một vùng có bán kính sáu
dặm xung quanh tôi đã có hàng chục chiếc cày bị bở xó; nơi mà hơn 40 ngưởi ngày
trước đã tìm được chỗ sống thì bây giở chỉ có một ngưởi và những đàn cừu của
anh ta. Chính những con cừu này đã đem lại khốn khổ cho chúng ta. Họ bị đuổi
khởi xứ sở nông nghiệp ngày xua đã từng cung cấp chochúng ta đủ mọi loại sản
phẩm này, còn bây giở chỉ có cừu, cừu, lại cừu”. Còn Laptơn (Lupton) thì nhận
xét chua xót rằng: “Những đất rào đang làm cho các đàn cừu béo lên còn ngưởi
nghèo thì gầy đi”.
Việc cướp ruộng đát của nông dân đã dẫn tới hai hậu quả.
Thú nhất, nền nông nghiệp Anh chuyển từ phương thức bóc lột phong kiến sảng
phương thức bóc lột TBCN, làm xuất hiện một tầng lớp xã hội mới – công nhân
nông nghiệp. Thứ hai, quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa nảy sinh từ thế ki XVI.
Tuy ngành công nghiệp sắt còn dùng kĩ thuật thủ công, song trong các công
trưởng thủ công luyện sắt đã có sự phân công lao động. Đầu thế kỉ XVII, Anh có
800 lò luyện sắt, với trung tâm lớn nhất là khu rừng Đin.
Từ giữa thế kỉ XVI trở đi, thương nhân Anh mở rộng
việc buôn bán khắp châu Âu, đến tân Bắc Phi, Ân Độ và sảng cả châu Mỹ. Các công
ti buôn bán lần lượt ra đởi, như Công ti Đông Ân của Anh được thành lập năm
1600. Luân Đôn trở thành trung tâm buôn bán và tài chính lớn của nước Anh, tích
luỹ được rất nhiều của cải nhở ngoại thương, buôn bán nô lệ da đen sảng châu
Mĩ, và cả nghề cướp biển.
Trong tác phẩm của mình, được viết trong khoảng từ năm 1622
đến năm 1655 công bố năm 1664, có nhan đề là Ngoại thương – kho háu của nước Anh,
Tômát Mơn (Thomas Mun) cho rằng: “Ngoại thương là sự giàu có của quốc vương, là
danh dự của vương quốc, là sứ mệnh cao quỷ của thương nhân, là sự tân tại của
chúng ta và là công ăn việc làm của ngưởi nghèo ở nước ta, là sự cải thiện đất
đai của chúng ta, là trưởng học của các thuỷ thủ chúng ta, là động lực chiến
tranh của chúng ta, là sự khủng khiếp của kẻ thù của chúng ta”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét