Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015
Cách mạng Anh thế kỉ XVII diễn ra dưới hình
thức một cuộc nội chiến giữa nhà vua với Quốc hội và trải qua hai giai đoạn:
giai đoạn thứ nhất từ 1642 đến 1659,giai đoạn thứ hai vào những năm 1688 –
1689.
Cách mạng bùng nổ
Ngày 13 tháng 4 năm 1640, Quốc hội dược triệu
tập để thông qua ngân sách của nhà vua. Do phong trào díu tranh mạnh mẽ của
quần chúng nhAn dân nên dại biểu quý tộc mới và tu sản trong Quốc hội đòi nhà
vua phải đình chỉ các chính sách đã ban hành trong thòi kì không có Quốc hội,
dòi xử tội các cận thẩn của vua.Ngày 5 tháng 5 năm 1640, Sáclơ I lại ra lệnh
giải tán Quốc hội. Do Quốc hội chi tổn tại vẻn vẹn có 22 ngày, nén được gọi là
“Quốc hội ngắn”. Các tầng lớp nhân dân lao động (thợ phụ, thuỳ thủ, phu khuân
vác) đấu tranh chống lại việc nhà vua giải tán Quốc hội và đòi triệu tập lại
Quốc hội. Hơn nữa, cuộc tấn công của quân Xcốtlen càng làm cho nước Anh rơi vào
tình thế khó khăn. Vì vậy, Sáclơ I lại phải ra lệnh triệu tập Quốc hội.
Lầnnày, “Quốc hội dài” gồm đa số là quý tộccó một vai trò quan trọng trong trận
chiến chống quý tộc phong kiến. Liên minh quý tộc mới – tư sản đã lên án chính
sách phản động của chế độ chuyên chế, đòi bảo đảm quyền tự do cá nhân, tự do
cạnh tranh, tính bất khả xâm phạm về tài sản tư hữu…
Được sự ủng hộ của quần chúng nhân dân, “Quốc
hội dài” đã buộc Sáclơ I phải xử tử Xtơráppho (Strafford), một cận thần của vua
đã từng thực hiện nhiều chính sách phản động. Ngày 12/5/1641, trước sự chứng
kiến của đám đông khoảng 20 vạn người,Xtơráppho đã bị chặt đầu. Ngay sau đó,
Sáclơ I phải kí một văn kiện, quy định Quốc hội không thể bị giải tán nếu Quốc
hội không đồng ý, thay đổi cách thống trị độc đoán. Điều này đánh dấu bước
thắng lợi quan trọng của liên minh giữa quý tộc mới và tư sản. Quốc hội còn
giải tán đội quân mà nhà vua tuyển mộ để đàn áp cuộc khởi nghĩa của nhân dân
Xcốtlen, xoá bỏ Toà án Tôn giáo và Toà án Chính trị bãi bỏ một số thứ thuế bất
hợp pháp… “Quốc hội dài” cũng thông qua một bản “Đại kháng nghị” mà thực chất
là một bản luận tội gồm 204 điều sau một phiên họp dài 14 giở với 159 phiếu
thuận và 148 phiếu chống. Văn kiện này vạch rõ những tội lỗi mà Sáclơ I mắc
phải kể từ khi lẽn ngôi, và yêu cầu nhà vua phải thực hiện các cải cách theo
nguyện vọng của giai cấp tư sản. Sáclơ I không chấp nhân bản “Đại kháng nghị”,
âm mưu bắt các lãnh tụ phe đối lập. Nhân dân Luân Đôn đã ủng hộ Quốc hội và tở
ra căm phẫn trước những hành động của nhà vua.
Tình thế bất lợi ở Thủ đô đã khiến cho Sáclơ
I quyết định rởi Luân đôn đi lên York ở phía Bắc (10/1/1642), nhằm tập hợp lực
quý tộc phong kiến, tiến hành cuộc chiến tranh chống lại Quốc hội. Quốc hội
cũng khẩn trương chuẩn bị chống lại nhà vua (ngày 12/7/1642, Quốc hội thông qua
nghị quyết thành lập quân đội).
Tháng 8 năm 1642, Sáclơ I tuyên chiến với
Quốc hội. Cuộc nội chiến bùng nổ.
Từ khóa tìm kiếm nhiều:
lịch sử thế giới cận đại
0 nhận xét:
Đăng nhận xét